Nghệ thuật xây dựng nhân vật trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại viết theo khuynh hướng hiện thực huyền ảo
TÓM TẮT
Bài viết tập trung làm rõ các vấn đề liên quan đến nghệ thuật xây dựng nhân vật
trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại dưới ảnh hưởng của khuynh hướng hiện thực
huyền ảo. Các kiểu nhân vật được phân tích, diễn giải trong bài viết gồm: nhân vật
nghịch dị và biến dạng; nhân vật tâm linh và vô thức; nhân vật huyền ảo và ma quái.
Các kiểu nhân vật này đã tạo nên một bước ngoặt mới về việc xây dựng nhân vật
trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại, góp phần vào đổi mới văn học Việt Nam
đương đại.
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 10 trang mẫu của tài liệu "Nghệ thuật xây dựng nhân vật trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại viết theo khuynh hướng hiện thực huyền ảo", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên
Tóm tắt nội dung tài liệu: Nghệ thuật xây dựng nhân vật trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại viết theo khuynh hướng hiện thực huyền ảo
2.3. Kiểu nhân vật huyền ảo và ma quái Trong thế giới hiện thực huyền ảo kiểu nhân vật hư ảo, ma quái cũng là kiểu nhân vật đặc tả khuynh hướng này, nó xuất hiện nhiều trong các tiểu thuyết Việt Nam đương đại. Kiểu nhân vật này cũng đã xuất hiện trong truyện truyền kỳ, trong dòng văn học kỳ ảo hiện đại giai đoạn 1930 - 1945. Đến thời kỳ văn học đương đại, đặc biệt là trong tiểu thuyết kiểu nhân vật này lại một lần nữa làm điểm tựa cho dòng tiểu thuyết hiện thực huyền ảo. Theo tác giả Bùi Thanh Truyền, có hai nguyên nhân chính để xuất hiện kiểu nhân vật ma quái, đó là: “Quan niệm vạn vật hữu linh thuần phác của dân gian và một quan niệm khá đặc trưng và rất phổ biến ở đa số các nước phương Đông tiền nông nghiệp - quan niệm phi nhị nguyên về thế giới” [9, tr. 75]. Ngoài những yếu tố mang tính tâm linh bản địa, thêm vào đó là sự tác động từ các luồng tư tưởng văn học nước ngoài, nhất là kiểu nhân vật ma quái trong văn học hiện thực huyền ảo của Mĩ Latin đã tạo nên một cú huých lớn cho sự xuất hiện kiểu nhân vật này. TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 12 - 2019 ISSN 2354-1482 80 Nhân vật trong Người sông Mê của Châu Diên đều là những hồn ma hoặc được hiện lên qua sự cảm nhận của hồn ma. Một thế giới nhân vật mang đậm tính siêu thực. Khánh trong Người sông Mê sau khi gặp tai nạn chết nhưng hồn ma của Khánh lại tiếp tục sống ở kiếp chết. Khánh chết nhưng vẫn nghe tiếng những người xung quanh khi mình vừa ngã xuống, vẫn yêu và cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc đời này. Kiếp trước của Khánh là Lê nin, là Hoàn Cầu, là Chiền Chiện, là cậu bé với câu chuyện bà kể về sông Mê bến Lú Khánh sợ qua sông Mê, sợ ăn cháo bến Lú vì như thế anh ta sẽ quên hết mọi thứ ở dương gian, Khánh bảo: “mình kiên quyết không chịu quên”. Khánh chết rồi nhưng vẫn sống trong trạng thái mơ hồ, luôn muốn xác định mình đã chết chưa. Tác giả Nguyễn Đức Toàn nhận định: “Bằng tư duy trò chơi, Châu Diên còn tạo nên yếu tố huyền ảo trong chính nội quan nhân vật, tức trạng thái huyền ảo được tạo nên bởi sự cảm nhận của các nhân vật chứ không chỉ ở những yếu tố mang tính siêu thực” [10, tr. 230]. Khánh là một hồn ma nhưng lại muốn sống như con người thực, không muốn xa thế giới thực. Hồn ma Khánh đã nhập vào những con người ở kiếp trước để sống lại các kiếp mà linh hồn Khánh từng trải qua. Điều này chỉ có thể tồn tại trong trí tưởng tượng, trong tín ngưỡng chứ không thể tồn tại trong cuộc sống hiện thực. Nhân vật “tao” - kẻ ẩn mình trong bóng tối, đại diện cho bóng tối trong Giã biệt bóng tối của Tạ Duy Anh - vốn là hồn ma của một lão ăn mày, đã từng làm chủ tịch xã trong cải cách ruộng đất và hãm hại nhiều người, nhưng về sau lại thân tàn ma dại, lang thang khắp nơi kiếm cơm thừa canh cặn đến một ngày hắn chết bị bó trong một cái chăn đầy rận, nhét đại xuống cái hố bảo là huyệt cho sang. Hắn chết trong lòng đầy thù hận, hồn ma hắn vất vưởng trong cái miếu của làng Thổ Ô. Sống dưới một hồn ma nhưng lòng thù hận trong hắn vẫn luôn âm ỉ đợi cơ hội để báo thù người dương thế. Hiếu trong Mình và họ của Nguyễn Bình Phương cũng là một hồn ma trong chuyến xe xuống. Tác phẩm mở đầu bằng cú gieo mình xuống vực của nhân vật Hiếu, sau đó mạch truyện diễn ra song song với chuyến xe lên và xe xuống. Chuyến lên là chuyến nhân vật Hiếu chạy trốn thực tại, tìm về miền ký ức qua cuốn nhật ký của người anh tên Thuận. Chuyến xuống là câu chuyện của hồn ma Hiếu những ám ảnh về cuộc đời đã trải qua của anh. Tác phẩm xây dựng nhân vật bằng hồn ma nhưng lại vẽ lên một bức tranh đầy ắp sự kiện: chuyện về cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, chuyện ăn cao bành trướng, chuyện ăn thịt người, chuyện khai thác tù binh đan xen vào đó là câu chuyện về cuộc đời “mình”, chuyện về thổ phỉ Tác giả Nguyễn A Say nhận định: “Thế giới huyền ảo không phải là một thực thể tồn tại bên ngoài nhân vật mà từ trong tâm thức biểu hiện ra. Chính thế giới ảo đó phản ánh tâm lý thật của Hiếu, hiện lên nội tâm của nhân vật: có chút sợ hãi, nghi hoặc, bất lực lẫn ăn năn, hối hận,” [11]. Không chỉ riêng tiểu thuyết Mình và họ, rất nhiều tiểu thuyết khác của Nguyễn Bình Phương cũng xây dựng một thế giới ma tràn ngập. Những đứa trẻ chết già là một câu TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 12 - 2019 ISSN 2354-1482 81 chuyện huyền thoại về ngôi làng Phan với kho báu bí ẩn, song song với mạch truyện huyền thoại này lại có một mạch truyện khác miêu tả cuộc hành trình không có điểm khởi đầu của bốn hồn ma trên một chiếc xe trâu. Họ hiện lên vừa thực vừa ảo, ở đó nhà văn như dẫn dắt người đọc vào một thế giới mê cung, kỳ bí và huyễn hoặc, có khi người đọc nghĩ họ đang sống, nhưng ở một lúc khác lại nghĩ họ không tồn tại thế giới này mà ở một thế giới khác, đó là thế giới của hồn ma. Mạch truyện nào cũng có phần ma quái xuất hiện, ma cụt đầu, ma không mũi, ma biến hình từ già sang trẻ, ma hóa thân thành cô gái xinh đẹp, ma chỉ là cái bóng lờ mờ Chất huyền ảo được Nguyễn Bình Phương khai thác một cách triệt để xây dựng một thế giới đầy “ma quái” trong cuốn tiểu thuyết. Nỗi sợ hãi vây kín khắp nơi, bởi nơi đâu cũng có ma xuất hiện: ma báo oán, báo ân, ma yêu, ma đội lớp người biến ảo liên tục Mỗi lần xuất hiện là mỗi con ma có hình dáng khác nhau: “Người đàn bà không có mặt. Mặt bà ta chỉ là một khoảng rỗng đen ngòm” [2, tr. 20]; “Người con gái trắng mờ như khói, chẳng nhìn rõ mặt mũi gì cả. Người con gái biến mất, thay vào đó là một con rắn vừa lột da mềm nhũn” [2, tr. 25]; Một bà già tóc bạc phơ đi một quãng biến thành người đàn bà trạc bốn mươi tuổi, lại biến thành một cô gái trẻ, lại biến thành một đứa trẻ, sau đó thì không thấy đâu nữa” [2, tr. 60]. Trong Người đi vắng, hình ảnh ma xuất hiện nhiều lần dưới dạng vật mờ ảo. Người ta nhận ra ma qua bóng dáng một người đàn bà quái dị bên một cái xác của một người đàn ông bí ẩn hoặc qua tiếng bước chân lướt nhẹ: “Hình như có những âm thanh lạ vọng ra từ bãi tha ma, tiếng rì rầm hổn hển lúc dâng lên hạ xuống khi ùa đến gần rồi lùi xa chợp chờn mê hoặc... Bước chân rào rào đạp qua lá khô, tiến lại phía Kỷ nhưng không hề thấy người... Một vật mờ lướt giữa những vệt sáng tách ra từ bóng hàng xoan, nó lướt nhẹ, nhấp nhô nhưng vọng lên tiếng rào rào của lá” [4, tr. 94]. Ma không chỉ xuất hiện trong một chốc, một lát, một khoảng thời gian nhất định mà nó hiện hình ở mọi nơi, mọi chỗ, ở đâu có người, ở đó có ma. Nguyễn Bình Phương viết về ma với một thái độ không bình luận, tạo khoảng trống cho sự giải mã và tiếp nhận của độc giả. Tác giả Phùng Văn Khai nhận định về quan điểm viết văn về ma trong sáng tác Nguyễn Bình Phương: “Có những lúc viết văn là viết cho những linh hồn, những linh hồn không riêng là những linh hồn ở nơi cực lạc, viên mãn, đang háo hức với những vị trí tốt đẹp của mình, mà là những linh hồn bơ vơ, lạc lõng, vong thân, vong quốc, băn khoăn, oan khuất đang trú ngụ dật dờ nơi bờ cây, ngọn cỏ, sỏi đá, cát bụi, cống rãnh, rừng thiêng, nước độc...” [12]. Nếu viết về những linh hồn bơ vơ, lạc lõng, vong thân, vong quốc, băn khoăn, oan khuất đang trú ngụ dật dờ nơi bờ cây, ngọn cỏ, rừng thiêng, nước độc thì hẳn những tiểu thuyết viết về đề tài chiến tranh kiểu nhân vật ma quái này khá phổ biến. Các nhân vật trong Tàn đen đóm đỏ của Phạm Ngọc Tiến chủ yếu là những hồn ma chết trận dật dờ trong một cái hang u tối đầy dơi. Ở đó có một ông già “9 năm” đại diện cho thế hệ trước, thế hệ kháng chiến TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 12 - 2019 ISSN 2354-1482 82 chống Pháp. Một người đóng vai trò biết tuốt vì đủ độ lắng của đau khổ, hy sinh. Các nhân vật còn lại là một anh chiến sĩ tên Phương bị thương bị bỏ lại và mất ở trong hang, một anh lính ngụy bị đồng đội tiêu diệt và một cô chiến sĩ giải phóng không có tên. Những nhân vật trong đó đầy đủ các thế hệ, có cả ta, địch. Họ cũng có tình yêu, có thù hận, có hồi ức, có tất cả những thứ như một con người bình thường. Họ còn khao khát tương lai, trong cái thế giới ấy họ không thể chạm được vào nhau. Mọi cố gắng chạm vào đều khiến họ đau đớn. Họ cũng không thể đi thoát khỏi cái hang đó được. Tất cả ngồi đợi mỏi mòn đến ngày chiến thắng, từng sư đoàn lần lượt trở về quê hương, liệu có ai còn nhớ đến họ? Những linh hồn bơ vơ nơi chiến trận này mãi mãi là một nỗi đau lớn không chỉ đối với người thân họ mà của cả dân tộc. Một đất nước có hàng vạn người ra đi nhưng liệu mấy ai được trở về sau chiến tranh. Tác phẩm như một lời tri ân của Phạm Ngọc Tiến dành cho những người đã khuất. Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh cũng miêu tả vô vàn hình ảnh ma quái bên kia truông núi Gọi Hồn, nơi đây người ta có thể “trông thấy nhiều quái vật lông lá có cả cánh lẫn vú với cái đuôi kỳ nhông kéo lết và họ ngửi thấy mùi tanh máu từ chúng, nghe thấy chúng gào rú và ca hát trong các hang động tối om ở chân đèo Thăng Thiên bên kia truông núi Gọi Hồn. Nhiều người đã chính mắt nom thấy những toán lính da đen không đầu chơi trò rước đèn ở ven rừng. Song đặt biệt rùng rợn là những tiếng rú man dại thường cất lên vào những buổi tinh mơ mờ mịt mưa giăng làm tái sạm mặt mày những ai chẳng may mà nghe phải” [7, tr. 21]. Theo dần năm tháng chính những hồn ma chết trận tại truông núi Gọi Hồn năm xưa trở thành nỗi ám ảnh trong Kiên, một người lính trở về sau chiến tranh. Nó luôn dằng dặc trôi qua trong hồi ức của Kiên lẳng lặng âm thầm kéo lê mãi trong đời anh nỗi buồn đau về chiến tranh. Không buồn đau sao được bởi vì “chiến tranh nó là cái gì nếu không phải là ngày nào cũng nhìn thấy người chết, ngày nào cũng chôn người chết mà vẫn chưa đến lượt mình” [7, tr. 42]. Việc xây dựng kiểu nhân vật là những hồn ma chết trận, Bảo Ninh như muốn hướng đến một cái nhìn trần trụi hơn về chiến tranh. Chiến tranh không chỉ có chiến thắng, không chỉ vinh quang mà còn có thất bại, còn có cả sự hy sinh. Chính những linh hồn tử trận bơ vơ nơi rừng núi này trở thành một nỗi đau lớn không bao giờ nguôi đối với một dân tộc trải qua nhiều cuộc chiến tranh như đất nước ta. Bảo Ninh viết: “Hình như có bao nhiêu nâm mồ vô danh và bộ xương đã mất lai lịch thì có bấy nhiêu huyền thoại cùng với hằng hà dị bản hợp lại thành kho tàng những truyện truyền kỳ về sự nghiệp thiêng liêng đau khổ của người lính chống Mỹ, một sự nghiệp vừa được ghi nhớ vĩnh hằng vừa không ngừng bị lãng quên” [7, tr. 111]. Như vậy kiểu nhân vật ma quái trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại có khi chỉ là những dấu chấm, những ký hiệu hình hài mờ nhạt cũng có khi hiện hình dáng rõ rệt cụ thể. Số lượng ma cũng hết sức đông đảo, không chỉ là một bóng ma mà còn một túm, một đàn, một đoàn người Ma là đàn bà, là trẻ TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 12 - 2019 ISSN 2354-1482 83 con, là đàn ông, là những cặp vợ chồng, và có cả những con ma nghịch dị Một thế giới ma đầy đủ như thế giới người nơi dương thế và cũng đầy chất chứa nỗi sầu muộn suy tư. Việc kiến tạo nên một thế giới nhân vật này góp phần bổ khuyết những thiếu hụt về việc xây dựng thế giới nhân vật trong tiểu thuyết truyền thống (1945 - 1975), mở ra nhiều tiềm năng mới trong việc mở rộng phạm vi khám phá các kiểu nhân vật cho tiểu thuyết Việt Nam đương đại. 3. Kết luận Sự hiện diện lối viết hiện thực huyền ảo trong tiểu thuyết đương đại phần nào đó đã bổ khuyết cho sự thiếu hụt thời kỳ văn học trước, cũng là một bước phát triển mới của tiểu thuyết Việt Nam. Điều đó đã tạo nên một bước ngoặt quan trọng trong kiến tạo thế giới nghệ thuật tiểu thuyết, trong đó có nghệ thuật xây dựng nhân vật. Những đổi mới về quan niệm con người trong văn xuôi Việt Nam đương đại đã kéo theo những đổi mới trong cách xây dựng nhân vật trong tác phẩm. Chính những đổi mới này đã tạo nên bước ngoặt lớn trong tiến trình phát triển văn xuôi nói chung và tiểu thuyết nói riêng. Dưới màu sắc hiện thực huyền ảo, các nhà tiểu thuyết đương đại đã có một hướng đi mới trong cách xây dựng nhân vật. Ở đó nhà văn có thể tự do sáng tạo nhiều kiểu nhân vật khác nhau đi từ cõi dương đến cõi âm, đi từ ý thức đến vô thức, đi từ tỉnh đến điên Tất cả tạo nên một thế giới vừa thực vừa ảo cứ đan cài vào nhau. Nói như nhà văn Hồ Anh Thái, hãy để “tiểu thuyết như một giấc mơ dài, gấp sách lại người ta vừa mừng rơn như vừa thoát khỏi một cơn ác mộng, lại vừa tiếc nuối vì phải chia tay với những điều mà đời thực không có”. Dưới một cảm quan mới về thực tại qua lăng kính huyền ảo, tiểu thuyết đương đại sẽ mãi là giấc mơ dài trong lòng bạn đọc. TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Huỳnh Thu Hậu (2018), “Nhân vật nghịch dị trong tiểu thuyết đương đại Việt Nam”, (30/10/2017) 2. Nguyễn Bình Phương (2002), Những đứa trẻ chết già, Nhà xuất bản Hội Nhà văn, Hà Nội 3. Nguyễn Bình Phương (2005), Thoạt kỳ thủy, Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội 4. Nguyễn Bình Phương (2006), Người đi vắng, Nhà xuất bản Phụ nữ, Hà Nội 5. Phạm Thị Hoài (1995), Thiên sứ, Nhà xuất bản Hội Nhà văn, Hà Nội 6. Nguyễn Thị Bình (2007), Văn xuôi Việt Nam (1975 - 1995) - những đổi mới cơ bản, Nhà xuất bản Giáo dục, Hà Nội 7. Bảo Ninh (2001), Nỗi buồn chiến tranh, Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội 8. Dương Thị Thùy Nhung (2017), “Con người tự thú trong tiểu thuyết Và khi tro bụi của Đoàn Minh Phượng”, (30/10/2017) 9. Bùi Thanh Truyền (2014), Yếu tố kỳ ảo trong văn xuôi đương đại Việt Nam, Nhà xuất bản Văn học - Trung tâm văn hóa ngôn ngữ Đông Tây, Hà Nội 10. Nguyễn Đức Toàn (2016), Văn xuôi Việt Nam đương đại - Hiện tượng và bút pháp, Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 12 - 2019 ISSN 2354-1482 84 11. Nguyễn A Say (2017), “Tiểu thuyết Mình và họ của Nguyễn Bình Phương gợi mở từ lý thuyết trò chơi”, Tạp chí Khoa học - Đại học Văn Hiến, số 1, tr. 24-34 12. Phùng Văn Khai (2007), Tản mạn Nguyễn Bình Phương (Chân dung văn học), Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội THE ART OF BUILDING CONTEMPORARY CHARACTERS IN CURRENT VIETNAMESE NOVELS UNDER THE TENDANCY OF FANCIFUL REALISM ABSTRACT The article focuses on issues related to the art of character building in contemporary Vietnamese novels under the influence of fanciful realism. Character types analyzed and described in the article include the character in jeopardy, character in the spiritual and unconscious world; virtual character, ghost”. These types of characters have created a new turning point in building characters in contemporary Vietnamese novels, and contributed to the innovation of contemporary Vietnamese literature. Keywords: Novels, realistic, fanciful, contemporary, characters, trends (Received: 30/1/2018, Revised: 6/5/2018, Accepted for publication: 19/3/2019)
File đính kèm:
- nghe_thuat_xay_dung_nhan_vat_trong_tieu_thuyet_viet_nam_duon.pdf