Hoàn thiện quy định của pháp luật Việt Nam về ly hôn có yếu tố nước ngoài
thương mại quốc tế phát triển mà quan hệ hôn nhân và gia đình có yếu tố nước ngoài ngày càng
trở nên phổ biến. Trong quan hệ hôn nhân và gia đình có yếu tố nước ngoài thì ly hôn có yếu tố
nước ngoài là một nội dung quan trọng luôn nhận được sự quan tâm nhất định của các nhà làm
luật. Hiện nay, các quy định của Tư pháp quốc tế Việt Nam điều chỉnh quan hệ ly hôn có yếu tố
nước ngoài tương đối đầy đủ, có thể giải quyết được phần lớn những vấn đề liên quan phát sinh
từ thực tiễn, bảo vệ được quyền lợi của công dân Việt Nam, đặc biệt là người phụ nữ. Tuy nhiên,
nhìn một cách tổng thể từ các điều khoản xác định thẩm quyền của Tòa án quốc gia đối với vụ việc
ly hôn có yếu tố nước ngoài đến cách thức xác định pháp luật áp dụng cho quan hệ pháp lý này
thì vẫn còn một số vướng mắc cần phải được làm rõ. Từ kinh nghiệm trong ngành luật Tư pháp
quốc tế của các nước, mà cụ thể là pháp luật EU và Tư pháp quốc tế Bỉ quy định về ly hôn có yếu
tố nước ngoài, bài viết sẽ chỉ ra một số bất cập cơ bản, đồng thời góp phần đề xuất các giải pháp
hoàn thiện tương ứng cho pháp luật Việt Nam cũng như phù hợp với nền tảng kinh tế, chính trị và
xã hội của nước ta
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Tóm tắt nội dung tài liệu: Hoàn thiện quy định của pháp luật Việt Nam về ly hôn có yếu tố nước ngoài
r.26]. Bản án số 16/2017/HNGĐ-ST ngày 12/04/2018 của TAND thành phố Đà Nẵng được ban hành trước đó cũng theo hướng tương tự [ 9, tr.43]. Theo quan điểm của tác giả, trong việc ly hôn giữa một bên là công dân Việt Nam và một bên là công dân Việt Nam định cư ở nước ngoài thì luật áp dụng cho quan hệ này là pháp luật của nước nơi vợ chồng có cùng quốc tịch, tức là pháp luật Việt Nam (cụ thể là Luật Luật hôn nhân và gia đình 2014). Trường hợp một bên là người Việt Nam định cư ở nước ngoài đã từ bỏ quốc tịch Việt Nam thì đây là ly hôn có yếu tố nước ngoài và do đó, quy định của Tư pháp quốc tế Việt Nam (Điều 127 Luật hôn nhân và gia đình 2014 ) sẽ được áp dụng. Thứ ba, quy định tại Điều 127 Luật hôn nhân và gia đình 2014 chưa bao hàm hết các tình huống phát sinh trong thực tế, chẳng hạn như công dân nướcX thường trú tại Việt Nam nộp đơn tại Tòa án Việt Nam yêu cầu được ly hôn với công dân nước Y thường trú tại nước Y, vậy pháp luật áp dụng để giải quyết vụ việc ly hôn trên là pháp luật nước X, nước Y hay pháp luật Việt Namo? Trước năm 2010, pháp luật EU chưa có một văn bản nào quy định về cách thức giải quyết xung đột pháp luật trong ly hôn có yếu tố nước ngoài. Nhằm tạomột sự thống nhất trong việc áp dụng pháp luật giữa các Quốc gia thành viên và tránh vụ việc trở nên phức tạp, Ủy ban Châu Âu (EC) đã đề xuất một số giải pháp oTrong trường hợp này, Tòa án cần áp dụng Điều 122 Luật hôn nhân và gia đình 2014 quy định về áp dụng pháp luật đối với quan hệ hôn nhân và gia đình có yếu tố nước ngoài. Nếu Điều 122 không chứa đựng nội dung liên quan thì Tòa án cần viện dẫn các quy định về xác định pháp luật áp dụng đối với quan hệ dân sự có yếu tố nước ngoài của BLDS 2015 (Điều 664). Tuy nhiên, đây chỉ là cách thức gián tiếp, chúng ta cần một quy phạm pháp luật trực tiếp quy định luật áp dụng đối với ly hôn có yếu tố nước ngoài. để xác định pháp luật áp dụng đối với các vấn đề liên quan đến ly hôn. Các đề xuất này được tổng hợp trong một văn bản gọi là Green Paper 10. Theo đó, luật áp dụng cho ly hôn có yếu tố nước ngoài là pháp luật của nước nơi có mối liên hệ mật thiết nhất. Đó có thể là pháp luật của nước nơi vợ chồng cùng cư trú ngay trước thời điểm yêu cầu ly hôn; pháp luật của nước mà vợ chồng cùng thỏa thuận lựa chọn; pháp luật của nước nơi vợ chồng có cùng quốc tịch Ngày 20/12/2010, EU đã ban hành chính thức Nghị định số 1259/2010 về triển khai tăng cường hợp tác trong lĩnh vực luật áp dụng cho ly hôn và ly thân hợp pháp (gọi tắt là Rome III)11 và thống nhất như sau: Các bên có quyền thỏa thuận lựa chọn pháp luật áp dụng đối với ly hôn và ly thân (Điều 5.1 Nghị địnhp). Đó là pháp luật của một trong các nước sau: (i) pháp luật của nước nơi vợ chồng cư trú thường xuyên vào thời điểm xác lập thỏa thuận; (ii) Pháp luật của nước nơi cư trú cuối cùng của vợ chồng và một trong các bên vẫn cư trú thường xuyên tại đó vào thời điểm xác lập thỏa thuận; (iii) pháp luật của nước mà một trong các bên là công dân vào thời điểm xác lập thỏa thuận hoặc; (iv) pháp luật của nước có Tòa án giải quyết vụ việc. Trường hợp các bên không thỏa thuận chọn luật áp dụng thì pháp luật củamột trong các nước sau sẽ được áp dụng (theo thứ tự) để điều chỉnh việc ly hôn (Điều 8 Nghị địnhq): - Pháp luật của nước nơi vợ chồng cư trú thường xuyên vào thời điểm Tòa án thụ lý vụ việc; - Pháp luật của nước nơi cư trú cuối cùng của vợ chồng với điều kiện là thời hạn cư trú không kết thúc trước 01 năm kể từ ngày Tòa án thụ lý và một trong các bên vẫn cư trú tại đó. - Pháp luật của nước mà vợ chồng có cùng quốc tịch; - Pháp luật của nước có Tòa án giải quyết vụ việc. Các quy định tương tự cũng được tìm thấy tại Điều 55 Luật Tư pháp quốc tế của Bỉ12 về luật áp dụng đối với ly hôn và ly thânr: pNguyên văn: “The spouses may agree to designate the law ap- plicable to divorce and legal separation provided that it is one of the following laws: (a) the law of the State where the spouses are habitu- ally resident at the time the agreement is concluded; or (b) the law of the State where the spouses were last habitually resident, in so far as one of them still resides there at the time the agreement is concluded; or (c) the law of the State of nationality of either spouse at the time the agreement is concluded; or (d)the law of the forum”. qNguyên văn: “In the absence of a choice pursuant to Article 5, divorce and legal separation shall be subject to the law of the State: (a) where the spouses are habitually resident at the time the court is seized; or, failing that (b) where the spouses were last habitually resident, provided that the period of residence did not endmore than 1 year before the court was seized, in so far as one of the spouses still resides in that State at the time the court is seized; or, failing that (c) of which both spouses are nationals at the time the court is seized; or, failing that (d) where the court is seized” . rNguyên văn: “§1. Divorce and legal separation are governed: 1 by the law of the State where both spouses have their habitual residence 1615 Tạp chí Phát triển Khoa học và Công nghệ – Kinh tế-Luật và Quản lí, 5(3):1611-1618 (1) Ly hôn và ly thân được điều chỉnh bởi: - Pháp luật của nước nơi vợ chồng cư trú thường xuyên tại thời điểm yêu cầu; - Pháp luật của nước nơi cư trú cuối cùng của vợ chồng và một trong các bên vẫn cư trú ở đây tại thời điểm yêu cầu; - Pháp luật của nước mà vợ chồng có cùng quốc tịch; - Nếu không thuộc các trường hợp ở trên, pháp luật Bỉ được áp dụng. (2) Các bên có thể thỏa thuận lựa chọn pháp luật áp dụng cho vấn đề ly hôn và ly thân. Tuy nhiên, các bên chỉ có thể lựa chọn pháp luật của một trong các nước sau: - Pháp luật của nước mà vợ chồng đều là công dân tại thời điểm yêu cầu; - Pháp luật Bỉ. Như vậy, nguyên tắc nơi thường trú chung của vợ chồng được ưu tiên áp dụng, nếu vợ chồng không có nơi thường trú chung thì sẽ áp dụng nguyên tắc luật quốc tịch. Trường hợp không thể áp dụng hai nguyên tắc trên thì luật áp dụng là pháp luật của nước nơi có Tòa án nhận được đơn kiện. Một vấn đề cũng cần phải nhấn mạnh là, Tư pháp quốc tế Bỉ cho phép các bên có quyền thỏa thuận chọn luật áp dụng đối với ly hôn có yếu tố nước ngoài, thế nhưng, việc lựa chọn này có giới hạn nhất định, theo đó, các bên chỉ được lựa chọn pháp luật của nước mà vợ chồng là công dân hoặc pháp luật Bỉ. Ngược lại, Nghị định Rome III mở rộng phạm vi chọn luật của các bên và đó đều là pháp luật của các nước có mối liên hệ mật thiết với vấn đề pháp lý này. Từ góc độ so sánh, đánh giá tính hợp lý và dựa trên mối liên hệ mật thiết, tác giả thấy rằng, Điều 127 Luật hôn nhân và gia đình 2014 nên được sửa đổi theo hướng quy định bao quát hơn để có thể giải quyết tối đa các tình huống phát sinh từ thực tiễn, cụ thể, pháp luật áp dụng đối với ly hôn có yếu tố nước ngoài là: - Pháp luật của nước nơi thường trú chung của vợ chồng tại thời điểm yêu cầu ly hôn. Nếu các bên không có nơi thường trú chung, pháp luật của nước nơi thường trú của một trong các bên được áp dụng; - Pháp luật của nước mà vợ chồng có cùng quốc tịch; when the action is introduced; 2 in the absence of a habitual residence on the territory of one State, by the law of the State on the territory of which the last joint habitual residence of the spouses was located if one of them has his habitual residence on the territory of that State when the action is introduced; 3 in the absence of the habitual residence of one of the spouses on the territory of the State where the last joint habitual residence was located, by the law of the State of which both 9 spouses have the nationality when the action is introduced; 4 in other cases, by Belgian law.; §2. The spouses may however choose the law, which will apply to the divorce or the legal separation. They can only designate one of the following laws: 1 the law of the State of both spouses’ nationality when the action is introduced; 2 Belgian law. The choice has to be expressed at the time of the first appearance in court”. - Pháp luật Việt Nam. Thực tiễn Việt Nam cho thấy, chúng ta chưa nên cho phép các bên được thỏa thuận chọn luật áp dụng đối với vấn đề ly hôn, bởi lẽ, quan hệ này không đơn thuần chỉ là phân chia tài sản giữa vợ và chồng mà còn ảnh hưởng rất lớn đến quyền nhân thân, quyền của con chung. Do đó, với trình độ dân trí chưa cao, lại không đồng đều giữa các vùng miền, rất dễ dẫn đến trường hợp một bên áp đặt ý chí của mình vào bên còn lại. Mặt khác, quan hệ hôn nhân và gia đình còn gắn liền với văn hóa, tín ngưỡng và phong tục của mỗi quốc gia. Chính vì vậy, các bên không được phép chọn luật áp dụng cũng là một trong những cách thức bảo vệ trật tự công cộng và tránh tình trạng lẩn tránh pháp luậts, những vấn đề mà vốn dĩ nền Tư pháp nước nhà chưa đủ mạnh để có thể đương đầu. KẾT LUẬN Quan hệ hôn nhân và gia đình có yếu tố nước ngoài nói chung và ly hôn có yếu tố nước ngoài nói riêng là một trong những quan hệ dân sự có yếu tố nước ngoài phổ biến nhất tại Việt Namhiện nay. Tuy nhiên, khung pháp lý điều chỉnh vấn đề ly hôn vẫn tồn tại một số bất cập cả về mặt lý luận và thực tiễn dẫn đến việc áp dụng pháp luật còn gây nhiều khó khăn cho các chủ thể liên quan. Nguyên tắc luật nơi cư trú và nguyên tắc luật quốc tịch được ưu tiên áp dụng để xác định thẩm quyền của Tòa án quốc gia và giải quyết xung đột pháp luật trong ly hôn có yếu tố nước ngoài. Bên cạnh đó, nếu hai nguyên tắc trên không thể được áp dụng vì thiếu điều kiện cần thiết thì giải pháp cuối cùng là sử dụng nguyên tắc luật tòa án (Lex fori). Đây là các nguyên tắc được thừa nhận rộng rãi trong Tư pháp quốc tế các nước và Việt Nam cần sửa đổi không chỉ để phù hợp với thông lệ quốc tế mà còn giúp các bên giải quyết vụ việc một cách dễ dàng hơn; Từ đó, bảo đảm tối đa quyền và lợi ích của các bên trong quan hệ quốc tế. DANHMỤC TỪ VIẾT TẮT BLTTDS 2015: Bộ luật Tố tụng Dân sự số 92/2015/QH13. BLDS 2015: Bộ luật Dân sự số 91/2015/QH13. HĐTTTP: Hiệp định tương trợ tư pháp TAND: Tòa án Nhân dân EU: Liên minh Châu Âu sLẩn tránh pháp luật là hiện tượng đương sự dùng những biện pháp cũng như thủ đoạn để tránh việc áp dụng hệ thống pháp luật đáng lẽ phải được áp dụng điều chỉnh các quan hệ của họ và nhắm tới hệ thống pháp luật khác có lợi hơn. Đương sự thường tìm cách lẩn tránh pháp luật bằng các thủ đoạn như thay đổi nơi cư trú, thay đổi quốc tịch, thay đổi tính chất của tài sản hoặc thỏa thuận lựa chọn pháp luật của nước mà có lợi hơn cho mình. 1616 Tạp chí Phát triển Khoa học và Công nghệ – Kinh tế-Luật và Quản lí, 5(3):1611-1618 TUYÊN BỐ XUNGĐỘT Tác giả xin cam đoan rằng không có bất kỳ xung đột lợi ích nào trong công bố bài báo. TUYÊN BỐĐÓNGGÓP CỦA TÁC GIẢ Toàn bộ nội dung bài viết chỉ do tác giả thực hiện. TÀI LIỆU THAMKHẢO 1. BộNgoại giao Việt Nam. Danhmục các Hiệp định về tương trợ tư pháp và pháp lý giữa Việt Nam và các nước. 2017;Available from: https://lanhsuvietnam.gov.vn/Lists/BaiViet/B%C3% A0i%20vi%E1%BA%BFt/DispForm.aspx?List=dc7c7d75% 2D6a32%2D4215%2Dafeb%2D47d4bee70eee&ID=414. 2. Luật Quốc tịch Việt Nam số 24/2008/QH12 được Quốc hội khóa XII thông qua ngày 13/11/2008, có hiệu lực thi hành từ ngày 01/07/2009;. 3. Luật Nhập cảnh, xuất cảnh, quá cảnh, cư trú của người nước ngoài tại Việt Nam số 47/2014/QH13 được Quốc hội khóa XIII thông qua ngày 16/06/2014, có hiệu lực thi hành từ ngày 01/01/2015;. 4. Bộ luật Tố tụng Dân sự số 92/2015/QH13 được Quốc hội khóa XIII thông qua ngày 25/11/2015, có hiệu lực thi hành từ ngày 01/07/2016;. 5. Tòa án Nhân dân Tối cao. Bản án về tranh chấp hôn nhân và gia đình. 2018;Available from: vn/5ta230236t1cvn/TU__WILIAM___Ly_hon_ma_hoa.pdf. 6. Tòa án Nhân dân Tối cao. Bản án về ly hôn. 2019;Avail- able from: Dang_an__MINGTHOA.pdf. 7. Luật Hôn nhân và gia đình số 52/2014/QH13 được Quốc hội khóa XIII thông qua ngày 19/06/2014, có hiệu lực thi hành từ ngày 01/01/2015;. 8. Thu BT. Giáo trình tư pháp quốc tế. Hà Nội. Nxb. Giáo dục Việt Nam; 2012;. 9. Công ty Luật FDVN. Tổng hợp 20 bản án về ly hôn có yếu tố nước ngoài có yêu cầu về chia tài sản hoặc có yêu cầu về quyền trực tiếp nuôi con. 2020;Available from: 20BAN%20AN%20%20TRANH%20CHAP%20LY%20HON% 20CO20YEU%20TO%20NUOC%20NGOAI.pdf. 10. European Commission. Applicable law and jurisdiction in divorce matters (Green Paper). 2006;Available from: https://eur-lex.europa.eu/legalcontent/EN/TXT/HTML/?uri= LEGISSUM:l33255&from=ES. 11. Regulation No. 1259/2010 dated 20/12/2010 of EC imple- menting enhanced cooperation in the area of the law appli- cable to divorce and legal separation;. 12. Law of 16 July 2004 holding the Code of Private International Law of Belgium;. 1617 Science & Technology Development Journal – Economics - Law and Management, 5(3):1611-1618 Open Access Full Text Article Review University of Economic and Law, VNU - HCM, Vietnam Correspondence NgoMinh Phuong Thao, University of Economic and Law, VNU - HCM, Vietnam Email: thaonmp@uel.edu.vn History Received: 12/01/2021 Accepted: 21/5/2021 Published: 30/5/2021 DOI : 10.32508/stdjelm.v5i3.751 Copyright © VNU-HCM Press. This is an open- access article distributed under the terms of the Creative Commons Attribution 4.0 International license. Completion the provisions of Vietnamese law on divorce involving foreign elements NgoMinh Phuong Thao* Use your smartphone to scan this QR code and download this article ABSTRACT Globalization is a connection to bring countries closer together, not only in the development of labor and international trade but also in marriage and family relations involving foreign elements. In these legal relations, a divorce involving foreign elements is an important matter which the law- makers always pay close attention to. Currently, the provisions of Vietnamese Private International Lawgoverningdivorce involving foreign elements are relatively sufficient, which candealwithmost of the legal issues arising from practice, protecting Vietnamese citizens' interest, especially women. However, the terms of the National Court's jurisdiction over a divorce case involving foreign ele- ments and the determination of the applicable law have been confusing that need to be resolved and clarified. From the experience in Private International Law of the other countries, in partic- ular EU Regulations and Belgian Private International Law on divorce with foreign elements, this article will point out some basic shortcomings, simultaneously proposing corresponding solutions appropriate for Vietnamese law, the economic, political, and social background of our country. Key words: Divorce involving foreign elements, jurisdiction, applicable law, Private international law Cite this article : Thao N M P. Completion the provisions of Vietnamese law on divorce involving foreign elements. Sci. Tech. Dev. J. - Eco. Law Manag.; 5(3):1611-1618. 1618
File đính kèm:
- hoan_thien_quy_dinh_cua_phap_luat_viet_nam_ve_ly_hon_co_yeu.pdf