Văn hóa phỏng vấn
Đặt vấn đề
Trong nghiệp vụ báo chí, phỏng vấn là một trong những nền tảng quan trọng nhất, vừa là
một phương pháp tác nghiệp để thu thập thông tin (phương pháp phỏng vấn) vừa là một thể loại
báo chí và là một phương pháp trình bày thông tin (thể loại phỏng vấn). Khi phỏng vấn để lấy
thông tin hay khi thông tin được nhà báo trình bày và chuyển tải đến công chúng thông qua thể
loại phỏng vấn, thì vai của nhà báo đều xuất hiện một cách rõ ràng và có tác động không nhỏ tới
người được phỏng vấn hoặc tới công chúng báo chí, hoặc tới cả hai. Đồng thời vai của nhà báo
(và cả vai của người trả lời phỏng vấn) cũng ảnh hưởng tới chất lượng và hiệu quả thông tin của
tác phẩm báo chí phỏng vấn.
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Tóm tắt nội dung tài liệu: Văn hóa phỏng vấn
Trong cu c ti p xúc ph ng v n minh tinh i n nh Pháp Emmanuel Béart, khi bà d n u oàn i n nh Pháp sang Vi t Nam t ch c tu n phim “Toàn c nh i n nh Pháp” n m 2008, nhà báo VV h i: Điều gì làm bà khó ch ịu nh ất khi sang VN ? Bà tr l i, không có gì khó ch u, th m chí là r t hài lòng vì s tr ng th c a ng ư i VN i v i bà, nh ưng có m t l n bà “s c” khi trong cu c ph ng v n báo chí Hà N i, có m t n nhà báo VN ã h i: ” Khán gi ả VN ph ần l ớn không thích phim Pháp. Bà sang đây có ngh ĩ là s ẽ làm khán gi ả yêu phim Pháp h ơn không ?”. Bà ta ã không tr l i câu h i ó, và có v không hào h ng khi ti p t c tr l i ph ng v n... C ng có nhi u nhân v t, khi nhà báo xin ph ng v n, câu u tiên h h i: “ làm gì”? Nhân v t ngh ưa câu h i tr ư c h xem, n u ưng, h m i ng ý cho ph ng v n, còn không là m t l i t ch i r t l ch s "Tôi b n quá”, nh ưng th c ch t là h chán v i m y câu h i nh t nh o c a nhà báo. 2. K n ng ph ng v n ( hay k n ng t câu h i) N u nói ngh báo là ngh i nhi u, bi t nhi u thông tin, vi t ư c nhi u nh t, thì ph ng v n là ngh thu t có ư c nhi u thông tin y. Không bi t cách (hay k n ng) ph ng v n, s không có thông tin c quy n, thông tin sinh ng và có tin c y cao, s c h p d n cao cho tác ph m báo chí. M t khác, k n ng ph ng v n c ng t o nên d u n riêng, phong cách riêng c a nhà báo. Nh ng nhà báo n i ti ng trên th gi i, th ư ng là nh ng ng ư i có nh ng câu ph ng v n, cu c ph ng v n hay nh t. Trong nhi u cu c ph ng v n, có nh ng câu h i mà nhà báo t ra l i không i di n cho b n c, b n nghe ài, b n xem truy n hình. Nguyên nhân có th do ng c ho c tính cách cá nhân, do i u ki n ti p xúc th c hi n cu c ph ng v n, nh ưng ph n nhi u là do trình và k n ng ngh nghi p – k n ng ph ng v n báo chí c a nhà báo. Trong k n ng ph ng v n, quan tr ng nh t là bi ết h ỏi. Bi t h i tr ư c h t là bi t lựa ch ọn cái gì để h ỏi ? M t nhà bác h c t ng nói " Hãy đánh giá m ột con ng ười không phải qua câu tr ả l ời mà qua câu h ỏi c ủa anh ta ". Không bi t h i cái gì cho phù h p i t ư ng thì không bao gi có câu tr l i hay, th m chí còn tri t tiêu câu tr l i. Ng ư i tr l i có th nói dài nh ưng ng ư i h i ph i ng n và rõ ý. L ch s báo chí th gi i ã ghi nh n s h p d n c a cu c ph ng v n gi a 3 nhà báo châu Âu v i T ng th ng Pháp Mistran kéo dài g n 3 ti ng ng h phát th ng trên truy n hình. K ni m 10 n m gi i phóng mi n Nam, ài Truy n hình M ã ph ng v n ng chí Lê c Th trong vòng 45 phút, mà ng ư i xem, ng ư i c l i trên báo không c m th y quá dài. Báo Tu ổi tr ẻ ra ngày 19/6/2007, ng bài ph ng v n ca s L Thu tr l i quê nhà trình di n t i thành ph H Chí Minh (trong ch ư ng trình âm nh c Tr nh Công S n). M t ph ng v n ch có kho ng 600 ch , v i 7 câu h i c a Duy mà l t t ư c phong cách và tâm tr ng c a ca s ã h n 40 n m ca hát thu hút lòng ng ư i. ó chính là do ng ư i h i bi t cách h i ng ư i tr l i có th nói nh ng i u hay nh t, thi t th c nh t v i công chúng. ( Ngu ồn: T p chí Ng ười Làm báo, s 10/2007). Th hai là cách h ỏi, hay hỏi nh ư th ế nào , bao g m c cách x ưng hô. Cách x ưng hô là bi u th v n hóa giao ti p – vai giao ti p trong ph ng v n, nh ưng c ng th hi n ki n th c v n hóa c a nhà báo. Tôi ư c nghe m t ng nghi p T p chí Văn hóa Ph ật giáo k l i r ng, m i ây, có m t n nhà báo truy n hình khi ph ng v n Hòa th ư ng Thích Minh Hi n – Tr trì chùa H ư ng Tích hi n nay, ã m u cu c ph ng v n là: “ Th ưa anh s ư”. Có th vì nhìn b ngoài và cách giao ti p c a s ư th y, tôi th y c ng còn có nét tr trung, nh ưng th y bu n cho “ phông” v ăn hóa c a ng nghi p y, ch ưa ư c chu n b , h ư ng d n v k n ng giao ti p trong ph ng v n (nh t là nh ng l nh v c v n hóa c thù, nh ng nhân v t c bi t). Trên màn nh truy n hình, tôi ã t ng xem cu c ph ng v n tr c ti p v i Phó Ch t ch n ư c Tr ư ng M Hoa lúc ó (t i m t sân v n ng l n), gi t mình khi n phóng viên truy n hình c a chúng ta h n nhiên h i Phó Ch t ch n ư c: “Xin ch ị cho bi t c m ngh ?”. Tôi còn nh cái chau mày c a v Phó Ch t ch n ư c tr ư c khi tr l i câu h i c a phóng viên kia. Cách h i vô duyên, ngô nghê, h i câu h i th a c ng làm h ng bài ph ng v n. Nhi u nhà báo h i nh ng câu h i hi n nhiên, không c n câu tr l i. Xin d n m y tr ư ng h p do nhà báo Ph m Kh i vi t trên báo CAND. M t phóng viên nh t báo ã t câu h i v i nhà v n Lý Lan: “ Để ch ạm t ới rung c ảm c ủa ng ười đọ c, khi đặ t bút vi ết, ph ần xúc c ảm v ẫn còn chi ph ối ch ị m ạnh m ẽ ch ứ?”. Th h i trên i, có nhà v n nào l i nói v i c gi r ng “ ch m t i rung c m c a ng ư i c, ph n c m xúc trong tôi hi n y u l m”?. M t cây bút ph ng v n nhà v n ình Kính: “ Cách vi ết ti ểu thuy ết hóa n ội dung l ịch s ử c ủa anh có gì đó g ần v ới m ột s ố tác ph ẩm văn h ọc Trung Qu ốc. Có gì đó t ươ ng đồng không th ưa nhà v ăn? ”. ã nh n xét là “g n v i”, l i còn h i “có gì ó t ư ng ng không?”! L i có nh ng câu h i ánh . M t phóng viên ph ng v n nhà v n Nguy n Kh c Tr ư ng sau thành công c a cu n ti u thuy t “ Mảnh đấ t l ắm ng ười nhi ều ma ” c a ông: “ Anh có nh ận xét gì v ề v ăn xuôi hi ện nay?” và “Anh có tiên đoán gì v ề n ền v ăn hóa c ủa ta? ”. Nhà v n lúng túng, ành ph i tr l i mà nh ư không: “ Văn h ọc c ủa ta s ẽ có nh ững b ước chuy ển m ạnh m ẽ, nh ưng c ần ph ải có m ột s ố điều ki ện nh ất đị nh ”. Nhân gi i th ư ng H i Nhà v n 2008 ư c công b , m t phóng viên t câu h i v i nhà th Thanh Th o, thành viên H i ng xét gi i: “ Nh ững tác ph ẩm (th ơ và ngoài th ơ) được trao gi ải sau đây m ười n ăm có th ể khác gì so v ới nh ững tác ph ẩm được trao vào n ăm nay ho ặc n ăm sau (n ếu có)? ”. Nhà th Thanh Th o ph i th t lên: “ Làm sao tôi bi ết được nh ững tác ph ẩm được trao sau đây 10 n ăm s ẽ nh ư th ế nào, khi hai n ăm nay không có tác ph ẩm th ơ nào được trao gi ải? ”. 3. o c ngh nghi p c a ng ư i ph ng v n o c c ng là v n hóa, v n hóa chi u sâu. B i v y, nói v n hóa ph ng v n c a ng ư i làm báo là bao g m c o c ngh nghi p trong ph ng v n. M t cu c ph ng v n th ư ng ư c t ch c và di n ra theo nh ng quy t c v gi gi c, quy t c giao ti p - ng x và d a trên c nh ng quy ư c o c. o c ngh nghi p c a ng ư i ph ng v n th ư ng ư c b c l hai khía c nh: Thái độ, phong cách trong khi ph ỏng v ấn và, sự trung th ực, khách quan trong ph ỏng v ấn (g ồm c ả x ử lý thông tin trong bài ph ỏng v ấn). Thái độ, phong cách trong khi ph ỏng v ấn Đặt câu h ỏi thi ếu khiêm t ốn, thi ếu tế nh ị, th ậm chí b ất nhã, Xin d n câu chuy n trong bài vi t c a nhà báo Ph m Kh i: M t phóng viên tr trong khi ang ph ng v n nhà v n Lê L u, v ch “nhà v n và nh ng tác ph m vi t v nông thôn”, b ng h i ngay m t câu nh ư là h i cung, ch ng liên quan gì n ch chính (tr ư c ó, không có l y m t l i d n nào): “ Tại sao ông l ại mu ốn gi ấu v ề vi ệc mình đang n ằm vi ện và ch ữa b ệnh? ”. Ho c tr ư ng h p khác. M t cây bút l a àn ã em ph ng v n nhà th Phan Huy n Th ư: “ Lần nào g ặp ch ị trong đám đông, tôi luôn th ấy có ch ồng và hai c ậu con trai bên c ạnh. Đó là t ự nhiên, hay do ch ị mu ốn m ọi ng ười nhìn th ấy ch ị là ng ười đàn bà h ạnh phúc ”. H i th , hóa ra Phan Huy n Th ư là ng ư i thích khoe m , và nh ng ng ư i thân c a ch hoàn toàn b ch “d t dây” ph c v cho vi c khoe m y? Ch ưa h t, cây bút này còn h m t câu: “ Sự h ạnh phúc này có ph ải tr ả giá nhi ều không?”. Trong bài ph ng v n nhà v n Nguy n c Thi n, m t phóng viên sau khi buông ra câu h i không ư c thu n tình cho l m: “ Nhà v ăn quan tâm nhi ều h ơn đến s ự ph ản h ồi “xuôi” hay “ng ược” c ủa độ c gi ả dành cho cu ốn sách c ủa mình? Vì sao? ”, tác gi ph i nói to c móng heo là “Cho đến nay, nh ững tác ph ẩm c ủa tôi ch ưa có được m ấy s ự ph ản h ồi nên b ảo thích cái gì c ũng khó ”, ã l i b i ti p nhà v n b c cha chú m t câu ra chi u “d y d ”: “ Nh ưng theo tôi ngh ĩ, ph ản hồi dù theo chi ều h ướng nào thì nhà v ăn c ũng nên ti ếp nh ận, b ởi bi ết đâu nó ít nhi ều tác độ ng - tác động t ốt đế n nh ững cu ốn sách v ề sau”. Câu h ỏi để khoe ki ến th ức Không ít nhà báo i ph ng v n, nh ưng nói nhi u h n ng ư i ư c ph ng v n. ành r ng, nh ư ã nói ph n u bài vi t, ng ư i ph ng v n c n có s chu n b ki n th c, c n am hi u v n s p ph ng v n Nh ưng ôi lúc, c bài ph ng v n, tôi th y ch y u nhà báo hỏi để phô ki ến th ức, t ra mình quá hi u bi t (nh ưng th c ra thì không ph i th , nh t là tr ư c các chuyên gia ho c nhà qu n lý chuyên nghi p). Xin trích m t câu h i (dài 295 t ), trong bài ph ng v n có t i 38 câu h i (và v a h i v a trình bày) (“Nhà th Tr n ng Khoa: M ọi điều s ẽ t ốt đẹ p...” www.cand.com.vn 29/07/2009): - Tôi hi ểu r ồi. Tôi có cái ý ngh ĩ nh ư th ế này, không bi ết có đúng hay không: Tr ước đây, chúng ta phân ra các c ơ quan thông tin đại chúng theo lo ại ph ươ ng ti ện th ể hi ện nh ững ý t ưởng, truy ền bá nh ững thông tin, thí d ụ nh ư báo gi ấy, báo nói, báo hình Gi ờ đây, v ới s ự xu ất hi ện c ủa cái g ọi là phát thanh có hình c ủa Đài Ti ếng nói Vi ệt Nam thì th ực s ự đã b ắt đầ u m ột giai đoạn phát tri ển m ới, theo quan điểm c ủa tôi, trong l ịch s ử báo chí cách mạng Vi ệt Nam. T ức là sao? Tức là các c ơ quan truy ền thông c ủa chúng ta s ẽ càng ngày không khác nhau b ởi m ỗi m ột c ơ quan báo chí, mà có th ể g ọi là t ập đoàn truy ền thông hay là m ột trung tâm truy ền thông, chúng ta không khác nhau b ởi ph ươ ng ti ện, vì ph ươ ng ti ện c ủa chúng ta càng ngày càng đa d ạng hóa và rất gi ống nhau, đạ t m ức t ối đa có th ể, nh ưng chúng ta khác nhau b ởi phong cách, b ởi cách th ể hi ện, b ởi t ư duy, trí tu ệ c ủa t ừng t ập th ể cán b ộ phóng viên, ở cái đầ u c ủa nh ững ng ười lãnh đạo các c ơ quan này Và sau m ột quá trình phát tri ển nh ư v ậy thì không th ể ch ỉ th ỏa mãn v ới m ột lo ại ph ươ ng ti ện c ập nh ật là c ứ phát sóng lên gi ời, mà Đài Ti ếng nói Vi ệt Nam th ấy r ằng, mình có đủ l ực l ượng để th ực hi ện nhi ệm v ụ chính tr ị xã h ội c ủa mình b ằng nhi ều ph ươ ng ti ện khác, và đấy là m ột cách g ợi ý r ất t ốt cho các c ơ quan truy ền thông khác c ủa Vi ệt Nam phát tri ển. Theo anh, tôi ngh ĩ th ế có đúng không? Ng ư i ư c ph ng v n – nhà th Tr n ng Khoa, Giám c Kênh Phát thanh có hình c a VOV ch còn bi t tr l i: - R ất đúng. R ất đúng. Anh đã nói thay tôi r ồi đấ y. Tôi ngh ĩ đó là điều c ần thi ết đố i v ới m ột đất n ước đang phát tri ển, nh ư n ước ta! Sự trung th ực, khách quan trong ph ỏng v ấn Ngoài nh ng quy nh c a Lu t Báo chí, H i Nhà báo Vi t Nam có 9 i u quy nh v o c ngh nghi p c a ng ư i làm báo Vi t Nam, B Thông tin – Truy n thông c ng ã ban hành Quy ch ph ng v n báo chí. Trong ó nêu rõ: “ Nh ững ý ki ến phát bi ểu không nh ằm m ục đích tr ả lời ph ỏng v ấn báo chí t ại các h ội ngh ị,có nhà báo tham d ự thì nhà báo có th ể ghi chép, t ường thu ật, l ược thu ật để đă ng, phát trên báo chí phù h ợp v ới m ục đích, yêu c ầu thông tin, nh ưng không được dùng nh ững ý ki ến đó để chuy ển thành bài ph ỏng v ấn, n ếu không được s ự đồ ng ý c ủa ng ười phát bi ểu”. Tuy nhiên, trên th c t không thi u nh ng bài ph ng v n ư c l p ghép, xào xáo, th m chí b a c thông tin không có th t, không có g p g ho c không có s liên h nào v i ng ư i tr l i. Th m chí, ngay c m t s v ph trách các c quan qu n lý báo chí c ng nhi u l n ư c ưa lên báo trong vai ngư i tr l i ph ng v n mà h không h bi t phóng viên ó ho c không h tr l i ph ng v n c a phóng viên ó. Ng ư i m u Thúy H nh t ng ph i ng m ngùi th t lên: " Đồng ý đờ i t ư ngh ệ s ĩ đôi khi r ất được quan tâm, nh ưng gì thì c ũng nên có gi ới h ạn. G ần đây m ột bài báo khi ến tôi nh ư "t ừ trên tr ời r ơi xu ống" vì đư a nh ững câu phát bi ểu mà tôi ch ưa bao gi ờ dám ngh ĩ t ới ch ứ đừ ng nói tr ả l ời ph ỏng v ấn. Trong bài đó, có h ơn 50% là nh ững câu không h ề được tôi phát ngôn, ki ểu nh ư: "Tôi quen r ất nhi ều đàn ông t ừ c ơ quan đến phòng h ọp, phòng trà...". Đã là bài ph ỏng v ấn thì ph ải tuân th ủ đúng nguyên t ắc là đư a đúng nh ững gì nhân v ật nói. Đọ c bài đó xong, không ch ỉ tôi mà cả nh ững ng ười thân, b ạn bè c ủa tôi đề u r ất đau lòng. Hình ảnh c ủa tôi ít nhi ều b ị ảnh h ưởng. Ngh ệ s ĩ c ần báo chí, tôi không ph ủ nh ận điều đó. Nh ưng c ũng có nh ững bài báo làm mình kh ổ..". (“ Sao” ng ậm ngùi vì báo – VnExpress.net 21/6/2006). Xâm ph m i t ư và áp t nh ki n, suy di n ch quan cho ng ư i ư c ph ng v n, c ng là hi n t ư ng không hi m trên báo chí. Nhi u t báo và hãng truy n thông có nh ng quy t c o c ngh nghi p, ưa ra b n chi ti t nh ng gì phóng viên c a h ư c phép và không ư c phép làm, c trong cách giao ti p - ng x v i ng ư i ư c ph ng v n. Ng ư i ta bàn t i c nh ng tình hu ng o c c th trong ph ng v n báo chí. Tr ư c khi ph ng v n có ư c tr ti n cho cu c ph ng v n không? Có ph i ưa câu h i cho ng ư i ư c ph ng v n n u h yêu c u? Ph i cân nh c nh ng gì khi ch n ng ư i ph ng v n là n n nhân c a b o l c ho c th m h a? Trong khi ph ng v n ng ư i không quen thì t ra thân m t n m c nào? Sau ph ng v n thì có th biên t p các câu tr l i n m c nào? Biên t p ti ng ng ph ng v n phát thanh – truy n hình nh ư th nào không làm m t i b i c nh th c c a câu tr l i và cu c ph ng v n?, v.v K t lu n ã n lúc, các c quan báo chí nên “nói không” v i các ph ng v n d dãi: xin cho bi t tình hình, nguyên nhân, ph ư ng h ư ng và gi i pháp; nh ng ph ng v n thi u tính chuyên nghi p, tính v n hóa. i v i ng ư i ph ng v n, ngoài trình chuyên môn v l nh v c c n ph ng v n, rõ ràng c n t o cho mình m t phong cách v n hóa ph ng v n. Có nh ư v y, chúng ta m i khai thác và phát huy ư c th m nh c a ph ng v n – m t ph ư ng pháp và là m t th lo i c tr ưng c a báo chí, luôn luôn gây ư c n t ư ng khó quên trong công chúng báo chí.
File đính kèm:
- van_hoa_phong_van.pdf