Bài giảng Đại số tuyến tính - Chương III: Không gian vector - Nguyễn Hải Sơn
§6: Không gian vector
6.1. Khái niệm.
6.1.1. Định nghĩa.
Cho tập V khác rỗng và một trường số K,
cùng hai phép toán:
" " : V V V
(u,v) u v
- phép nhân với vô hướng
"." : K V V
(k,v) kv

Trang 1

Trang 2

Trang 3

Trang 4

Trang 5

Trang 6

Trang 7

Trang 8

Trang 9

Trang 10
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 10 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Đại số tuyến tính - Chương III: Không gian vector - Nguyễn Hải Sơn", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên
Tóm tắt nội dung tài liệu: Bài giảng Đại số tuyến tính - Chương III: Không gian vector - Nguyễn Hải Sơn
CHƯƠNG 3
1
§6: Không gian vector
6.1. Khái niệm.
6.1.1. Định nghĩa.
Cho tập V khác rỗng và một trường số K,
cùng hai phép toán:
- phép cộng: "":VVV
(u,v) u v
- phép nhân với vô hướng
"." : K V V
(k,v) kv
§6: Không gian vector
Bộ ba (V;+;.) gọi là một không gian vecto
(KGVT) trên K hay một K-không gian vecto
nếu thỏa mãn 8 tiên đề:
§6: Không gian vector
§6: Không gian vector
6.1.2. Ví dụ
VD1: Tập các số thực R là một R - không gian
vecto với
- véc tơ không là số 0
- vecto đối của u là số đối (-u)
§6: Không gian vector
VD2.
§6: Không gian vector
VD3.
§6: Không gian vector
Tổng quát
n
(x1 ;x 2 ;...;xn )|x i ,i 1 ,n
với hai phép toán:
" ":(x;x1 2 ;...;xn ) (y;y 1 2 ;...;y n )
(x1 y;x 1 2 y;...;x 2 n y) n
".":k(x1 ;x 2 ;...;xn ) (kx 1 ;kx 2 ;...;kx n )
là một R-kgvt với vecto không là:
vecto đối của v= (x1, x2,, xn) là:
§6: Không gian vector
VD4.
§6: Không gian vector
VD5
§6: Không gian vector
VD6. Không gian nghiệm của hệ phương trình
thuần nhất
§6: Không gian vector
6.1.3. Một số tính chất đơn giản của không gian
vectơ
Cho V là một K-kgvt. Khi đó ta luôn có
-Vectơ không θ là duy nhất.
-Vectơ đối (-v) của vectơ v là duy nhất.
0
- Ta có v
v
§6: Không gian vector con
6.2. Không gian con.
a. Định nghĩa.
Cho không gian vecto (V,+,.). Một tập con W
khác rỗng của V gọi là không gian con của V nếu
(W,+,.) là một không gian vectơ.
§6: Không gian vector con
b. Định lý. Tập con khác rỗng W của không gian
vecto V là không gian con của V nếu W đóng kín
đối với hai phép toán của V, tức là:
i) x, y W : x y W
ii) x W , k K : kx W
Chú ý: Các điều kiện (i) và (ii) tương đương với
x,y W , k,l K: kx ly W
§6: Không gian vector con
§6: Không gian vector con
§6: Không gian vector con
3. Tập nghiệm của hệ AX=0 là một
không gian con của n .
§6: Không gian vector con
Bài Tập: Kiểm tra các tập sau đây có là
không gian vector con của các không gian
vector tương ứng không?
U ( x , y , z ) R3 / 2 x y 3 z 0
W ( x , y ) R2 / x 2 y 1
2
M xt( ) at btcPtabc 2 [ ] / 0
§6: Không gian vector con
Bài Tập: Kiểm tra các tập sau đây có là
không gian vector con của các không gian
vector tương ứng không?
U ( x , y , z ) R3 / x y 2 z 2
2
M xt( ) at btcPta 2 [ ] / 2 b 3 c 0
t
NAMAA n |
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
6.3. Tổ hợp tuyến tính-Hệ sinh.
a.Định nghĩa Cho hệ vectơ S={v1, v2,,vn} trong
không gian vectơ V. Vectơ
v c1 v 1 c 2 v 2 ... cn v n
với c i , i 1 ,n gọi là một tổ hợp tuyến tính
của S.
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
Nhận xét:
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
b. Định nghĩa. Cho hệ vecto S={v1, v2,, vm}
trong không gian vecto V. Tập hợp tất cả các
tổ hợp tuyến tính của S gọi là bao tuyến tính
của hệ S, kí hiệu là span(S) hoặc
span(v1, v2,, vm)
c. Định lý. W= span(v1, v2,, vm) là một không
gian con của không gian vecto V. Hơn nữa, nó
là không gian con nhỏ nhất (theo quan hệ bao
hàm) chứa {v1, v2,, vm}.
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
d.
tức là
V span(x1 ,x 2 ,...,xn )
Khi đó, ta cũng nói là V được sinh bởi {}x1 ,x 2 ,...,xn
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
§6: Tổ hợp tuyến tính và hệ sinh
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
6.4. Hệ vecto độc lập tuyến tính và phụ thuộc tuyến
tính.
Trong không gian vectơ V, cho hệ vectơ S={v1, v2, ,vn}.
+ Hệ S gọi là hệ độc lập tuyến tính nếu từ hệ thức
c1 v 1 c 2 v 2 ... cn v n (c i )
ta suy ra được c1 c 2 ... cn 0
+ Hệ S gọi là hệ phụ thuộc tuyến tính nếu tồn tại
(c1 ,c 2 ,...,cn ) (0 ; 0 ;...; 0 ) sao cho
c1 v 1 c 2 v 2 ... cn v n
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
Nhận xét
- Một hệ con của một hệ độc lập tuyến tính là một
hệ độc lập tuyến tính.
- Một hệ chứa một hệ phụ thuộc tuyến tính là
một hệ phụ thuộc tuyến tính.
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
Ví dụ.
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
Ví dụ: Xét sự độc lập và phụ thuộc tuyến
tính của hệ vector sau
1 0 1 2
XX1 ; 2
0 0 0 0
1 2 1 2
XX3 ; 4
3 0 3 4
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
Bài tập: Xét sự độc lập và phụ thuộc tuyến
tính của hệ vector sau
X x1 (1, 1,0); x 2 (2,3, 1); x 3 ( 1,4,5)
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
Bài tập: Xét sự độc lập và phụ thuộc tuyến
tính của hệ vector sau
2 2 2
Xxtttxt 1() ;()2 2 t 31;() txt 3 t 45 t
§6: Sự độc lập và phụ thuộc tuyến tính
Bài tập: Xét sự độc lập và phụ thuộc tuyến
tính của hệ vector sau
1 2 1 1
XX1 ; 2
1 0 0 2
0 1 0 2
XX3 ; 4
3 2 2 4
§6: Cơ sở và số chiều
6.5. Cơ sở và số chiều.
6.5.1 Định lý. Trong không gian vectơ V,
cho hai hệ vectơ S1 và S2. Nếu S1 là hệ sinh
và S2 là độc lập tuyến tính thì |S1|≥|S2|.
§6: Cơ sở và số chiều
6.5.2. Định nghĩa: Hệ vectơ E trong
KGVT V là một cơ sở của V nếu nó vừa
là hệ sinh vừa là hệ độc lập tuyến tính.
§6: Cơ sở và số chiều
§6: Cơ sở và số chiều
VD. Hệ E={e1=(1;0;0), e2=(0;1;0), e3=(0;0;1)} là
cơ sở cua không gian R3. Cơ sở này gọi là cơ
sở chính tắc của không gian R3.
§6: Cơ sở và số chiều
§6: Cơ sở và số chiều
§6: Cơ sở và số chiều
6.5.3. Định lý. Nếu B1={v1, v2,, vm} và B2={u1,
u2,, un} là hai cơ sở của KGVT V thì m=n.
(tức là mọi cơ sở của V có cùng số phần tử)
C/m:.....
6.5.4 Định nghĩa. Nếu V có một cơ sở gồm n phần
tử thì V gọi là không gian n chiều, kí hiệu là
dimV=n
Khi đó, ta nói V là không gian hữu hạn chiều.
Ngược lại, ta nói V là không gian vô hạn chiều.
§6: Cơ sở và số chiều
§6.5: Cơ sở và số chiều
6.5.5. Cơ sở chính tắc của một số không gian
n
(i)R Cơ sở chính tắc là E={e1, e2,, en} với
e1 (1 ; 0 ; 0 ;...; 0 )
e2 (0 ; 1 ; 0 ;...; 0 )
en (0 ; 0 ;...; 0 ; 1 )
dim Rn = n
§6.5: Cơ sở và số chiều
6.5.5. Cơ sở chính tắc của một số không gian
(ii) Không gian các đa thức bậc không
quá n: Pn[x]
Cơ sở chính tắc là E={1, x, x2,, xn}
dim Pn[x] = n+1
§6.5: Cơ sở và số chiều
6.5.5. Cơ sở chính tắc của một số không gian
(iii) Không gian M(m,n) các ma trận cỡ mxn
Cơ sở chính tắc là E={Akl| 1≤k ≤ m,1 ≤ l ≤ n}
A akl
với kl ij xác định bởi
kl 1 khi (i=k) (j=l)
aij
0 khi (i k) (j l)
dim M(m,n) = m.n
§6: Cơ sở và số chiều
6.5.6. Định lý: Cho V là không gian vecto n
chiều. Khi đó, B={v1, v2,, vn} là cơ sở nếu
B độc lập tuyến tính hoặc B là hệ sinh.
Ví dụ: Chứng minh rằng hệ vecto B e 1 ,, e 2 e 3
với e1 (1,1,1); e 2 (1,1,0); e 3 (1,0,1)
là cơ sở của 3
§6: Cơ sở và số chiều
6.5.7. Định lý. Từ một hệ độc lập tuyến tính
trong không gian hữu hạn chiều, ta luôn có
thể bổ sung các vec tơ để được một cơ sở.
C/m: G/s S là một hệ độc lập tuyến tính trong không gian
hữu hạn chiều V.
Nếu S không phải là một cơ sở của V, tức là
span(S)≠V. Khi đó, lấy v∈V\span(S) ta sẽ có S’=S {v} là
một hệ độc lập tuyến tính.
Làm tương tự cho hệ S’. Vì V hữu hạn chiều nên quá
trình trên là hữu hạn.
§6: Cơ sở và số chiều
6.6. Tọa độ của một vecto đối với một cơ sở.
6.6.1. Định lý và định nghĩa.
Cho B={v1, v2,, vn} là một cơ sở của KGVT V.
Với mọi vec tơ x của V, ta luôn có biểu diễn duy
nhất:
x x1 v 1 x 2 v 2 ... xn v n
Bộ số (x1, x2,, xn) gọi là tọa độ của x đối với B
Kí hiệu: (x)B= (x1, x2,, xn)
§6: Cơ sở và số chiều
Ma trận tọa độ của x đối với cơ sở B là:
x1
x
x 2
B
xn
§6: Cơ sở và số chiều
VD1. Trong không gian 3 ,cho các vectơ
v1 (2;3;1), v 2 (1;2;1), v 3 (1;1;1), u (9;14;6)
a) Tìm tọa độ của u đối với cơ sở chính tắc E.
b) Tìm tọa độ của u đối với cơ sở B {v1 ,v 2 ,v 3 }
u (9;14;6)
Đ/s: E
u (3;2;1)
B
§6: Cơ sở và số chiều
6.6.2. Công thức đổi tọa độ4 khi đổi cơ sở
a.Bài toán: Trong kgvt V cho hai cơ sở B và B’
và vecto v ∈V. Tìm mối quan hệ giữa [v] B và [v] B/
b. Ma trận chuyển cơ sở.
G/s B’={u1, u2,, un}.
Ma trận C [u 1 ] B [u 2 ] B [u n ] B gọi là ma
trận chuyển cơ sở từ B sang B’.
§6: Cơ sở và số chiều
ĐL. Nếu C là mtr chuyển cơ sở từ B sang B’ thì
C là mtr khả nghịch và C-1 là mtr chuyển cơ sở từ
B’ sang B.
c. Công thức
Nếu C là mtr chuyển cơ sở từ B sang B’ thì
1
v C v v/ C v
BB / hay BB
§6: Cơ sở và số chiều
VD. Trong không gian 4 ,cho các vectơ
v1 (2;3;1), v 2 (1;2;1), v 3 (1;1;1), u (9;14;6)
a)Xác định mtr chuyển cơ sở từ E sang B {v1 ,v 2 ,v 3 }
b) Xác định mtr chuyển cơ sở từ B sang E
u C u
c) Kiểm tra EB
§6: Cơ sở và số chiều
Bài tập:
Trong KGVT 3 cho các vector
f1 (1,2,3), f 2 ( 1,1,0), f 3 (2,1,1), x (4,6, 3)
3
CMR: hệ vector F {,,} f 1 f 2 f 3 là cơ sở của ,
tìm tọa độ của vector x đối với cơ sở F.
§6: Cơ sở và số chiều
Bài tập:
Trong KGVT 3 cho các vector
f1 (1,2,3), f 2 ( 1,1,0), f 3 (2,1, m )
3
Tìm m để hệ vector F {,,} f 1 f 2 f 3 là cơ sở của
§6: Cơ sở và số chiều
Bài tập:
Trong KGVT 3 cho các vector
f1 (1,0,2), f 2 ( 1,1,0), f 3 (0,1,1), x (4,7, m )
Tìm m để x là tổ hợp tuyến tính của hệ vector
F {,,} f1 f 2 f 3
§6: Cơ sở của không gian con
6.7. Hạng của hệ vectơ
6.7.1. Định nghĩa. Cho S={v1, v2,, vm} trong
không gian vecto V. Ta gọi hạng của S, kí hiệu r(S) là
số tối đa các vecto độc lập tuyến tính của hệ đó.
* NX: +) r(S) ≤ m
+) r(S) = m S độc lập tuyến tính
§6: Cơ sở của không gian con
6.7.2. Cách tìm hạng của hệ vectơ trong không gian
hữu hạn chiều
Cho S={v1, v2,, vm} trong không gian vecto V.
Giả sử B là một cơ sở của V và ta có
(v)i B (a,a i1 i 2 ,...,a in ), i 1 ,m
Đặt A=[aij]. Khi đó, ta có
r(S)= r(A)
§6: Cơ sở của không gian con
Ví dụ 1.
Trong không gian R4, tìm hạng của hệ vecto sau:
{ v1= (2;1;-1;3), v2= (1;2;0;1), v3= (5;4;-2;7) }
Ví dụ 2.
Trong không gian P3[x], tìm hạng của hệ vecto
sau:
2 3 2 3
{ p1=1+2x - 3x +x , p2 =2- x +x - x ,
2 2 3
p3=3+x - 2x , p4=1+x +x +x }
§6: Cơ sở của không gian con
6.7.3. Không gian con sinh bởi hệ vectơ
a.Định lý. Số chiều của không gian con W sinh
bởi hệ vectơ S bằng hạng của hệ vectơ đó.
dimW = dimspan(S) = r(S)
§6: Cơ sở của không gian con
b. Bài toán xác định số chiều và một cơ sở của không
gian sinh bởi hệ vectơ
Cho hệ vecto S và W=span(S).
+ dimW = r(S)=r.
+ Tìm r vec tơ trong hệ S sao cho chúng độc lập
tuyến tính. Khi đó, r vec tơ đó lập thành một cơ sở
của W.
§6: Cơ sở của không gian con
Ví dụ 1.
Trong không gian R4, tìm số chiều và một cơ sở của
không gian con W= span{v1, v2, v3} với
v1= (2;1;-1;3), v2= (1;2;0;1), v3= (5;4;-2;7)
Ví dụ 2.
Trong không gian P3[x], tìm số chiều và một cơ
sở của không gian con W=span{p1, p2, p3, p4} với
2 3 2 3 2
p1=1+2x - 3x +x , p2 =2- x +x - x , p3=3+x - 2x ,
2 3
p4=1+x +x +x
Một số đề thi
Câu 1.(K51)
(i) Trong không gian P2[x], cho các vectơ
2 2 2
v1 1 x , v 2 2, x v 3 3 x 2, x v 4 11611 x x
Chứng minh rằng B={v1,v2,v3} lập thành một cơ sở của
P2[x]. Xác định tọa độ của vecto v đối với cơ sở B.
(Đề III)
(ii) Câu hỏi tương tự với
2 2 2
v1 1 xvxxv , 2 2 , 3 2 xxv , 4 5 3 xx 9
(Đề IV)
Một số đề thi
Câu 2.(K54)
(i) Trong không gian P2[x], cho các vectơ
2 2
v1 1 x x , v 2 3 x x ,
2 2
v3 2 x x , v 4 2 5 x 4 x
Gọi V1=Span{v1,v2}, V2=Span{v3,v4}. Xác định một
cơ sở của VV
1 2 (Đề I)
(ii) Câu hỏi tương tự với
2 2
v1 1 x x , v 2 2 x x ,
2 2
v3 4 2 x x , v 4 1 x 2 x
(Đề II)
Một số đề thi
Câu 3.
Trong không gian P3[x], cho các vectơ
2 3 3
v1 1 x 2 x 3 x , v 2 2 x 2 x ,
2 3 2 3
v3 3 2 x 4 x , v 4 5 x 2 x 7 x
Đặt V1=span(v1,v2), V2 =span(v3,v4).
a) Tìm cơ sở và số chiều của V1+V2.
2 3
b) Vectơ v=1+x+x +x có thuộc V1+V2 hay không?
(Hè 2009)File đính kèm:
bai_giang_dai_so_tuyen_tinh_chuong_iii_khong_gian_vector_ngu.pdf

